Phần 8: Maruxia cùng các bạn chuẩn bị cho ngày lễ như thế nào?
Hôm nay lớp học trông hoàn toàn khác, không giống thường ngày: lớp như được khoác một cái áo mới để chuẩn bị cho ngày lễ. Đó chính là nhờ các em học sinh lớp Một đã trang hoàng cho nó. Những dải băng cờ được giăng ngang lớp. Chân dung lãnh tụ Stalin được treo trên tường, trang trọng trong cái khung bằng gỗ thông. Trên bảng gắn biểu ngữ:
Chúc mừng ngày lễ tháng Mười
Các em học sinh lớp Một vừa kết thúc xong công việc của mình. Những mẩu giấy, lọ keo dán, thuốc màu mước, những cốc nước và chổi lông vẫn chưa kịp thu dọn. Những công nhân tý hon vây quanh chị phụ trách đội Valia. Họ nghỉ ngơi và nghe chị phụ trách Valia đọc thành tiếng:
“ Vladimir Lenin biết rõ chiến thắng đã đến gần – Người hằng ngày gửi thư về Petrograd cho Stalin, Dgierzinski, Sverdlov. Trong những bức thư Người đã trao lệnh khởi nghĩa vũ trang. Từ túp lều tranh của Lenin các mệnh lệnh được truyền đi Petrograd như thế nào. Túp lều tranh đã trở thành căn cứ Cách mạng".
Các em học sinh lớp Một chú ý lắng nghe, riêng Maruxia còn chăm chú hơn cả các bạn. Bé nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của chị Valia. Đôi môi của bé mấp máy theo chị.
Cuối cùng bài diễn văn cũng kết thúc. Maruxia rảo bước về nhà, nhưng cặp mày của bé nhíu lại, bé mấp máy môi, cứ như là chị Valia đang đọc từ quyển sách thú vị.
Bỗng dưng Maruxia dừng lại.
Có ai đó chặn đường bé và hỏi bé:
- Cô nữ công dân tý hon ơi, vì sao mà nom cô có vẻ tức giận vậy? Maruxia giật mình như có người đánh thức, bé ngước mắt nhìn và hét lên sung sướng:
- Cháu chào chú.
Chú Volodia đứng trước bé mỉm cười.
- Không phải cháu đang tức giận đâu, chú Volodia ạ, đơn giản là cháu đang mải suy nghĩ.
- Về cái gì đấy, cháu có thể cho chú biết được không?
- Chị phụ trách Valia đọc cho chúng cháu nghe quyển sách, về Lenin ấy.
- Cháu đang suy nghĩ về quyển sách đó?
- Vâng, quyển sách đó, chính là quyển sách đó. Quyển sách nói về cái lều này, về Lenin đã sống ở đó, đã làm việc ở đó và về tất cả. Ôi, chị Valia mới hạnh phúc làm sao, chị biết đọc sách rất giỏi.
- Chị Valia là ai vậy?
- Chú có biết không, chị là phụ trách Đội của bọn cháu đấy.
- Vậy có nghĩa cháu đã là đội viên?
- Ôi chú, bọn cháu vẫn chưa được vào Đội. Người đội viên cần phải biết làm gì. Bọn cháu cần phải học thêm nữa… chú đến nhà cháu chứ?
- Không, chú không đến. Chú chỉ đi theo cháu thôi. Ở nhà mọi người sẽ không yên tâm vì sao cháu về lâu thế.
- Ôi, chú Volodia – Maruxia nói – hôm nay là ngày…mà người ta đã đọc cho bọn cháu. Chúng cháu đã chuẩn bị cho ngày lễ năm Cách mạng Tháng Mười.
- Tốt lắm - người đại uý nói và giao cho cuốn sổ tay – hôm nay chú bay đi Zapalia, vì thế hôm nay chú đã có mặt ở nhà cháu. Mẹ cháu gửi thư cho bố. Bà thì gửi mứt ướt. Còn cháu sẽ làm vui lòng bố cháu bằng gì nhân ngày lễ? Cháu có bao nhiêu điểm năm rồi?
- Ba ạ - Maruxia trả lời - Một điểm miệng Tiếng Nga, một điểm môn đạo đức và một điểm hát nhạc.
- Thôi được – chú ghi nhận – vậy điểm bốn thì nhiều chứ?
- Cũng không nhiều lắm ạ - có một điểm viết tiếng Nga.
- Vậy à, thế còn điểm ba?
- Những điểm còn lại - là toàn ba -Tại vì cháu vội lắm…tất cả cứ như là vội đi đâu đó. Nhưng cháu hứa với cô Anna Ivanova rằng cháu sẽ sửa.
- Chú hiểu rồi – người đại uý đáp lời – thôi được, chúng mình sẽ báo cáo với bố là vậy nhé.
Phần 9: Từng ngày trôi đi, từng tuần trôi qua ...
Trong lớp im lặng như tờ, rất im. Lặng im như đang giờ kiểm tra ấy.
Các em học sinh lớp Một đang cố gắng chép lại cái gì đó từ bảng. Maruxia có vẻ như cố gắng hơn cả. Bé là người đầu tiên kết thúc công việc và mang vở lên nộp cho cô Anna Invanova.
- Một lần nữa con lại là người đầu tiên nộp bài – cô Anna Ivanova lắc đầu – con đã kiểm tra hết rồi chứ?
- Dạ, hết, hết cả rồi cô Anna Ivanova ạ.
- Con đã kiểm tra kỹ chưa?
- Dạ thưa cô kỹ, rất kỹ rồi ạ.
- Con kiểm tra nữa đi, con vẫn còn thời gian mà.
- Không, không đâu cô Anna Ivanova – Maruxia tin tưởng thưa với cô – con không hề vội chút nào.
Cô Anna Ivanova liếc qua vở của Maruxia, cô lắc đầu tỏ vẻ trách móc. Maruxia sợ hãi nhìn cô.
- Con hãy đọc từ này xem nào – cô Anna Ivanova nói và chỉ lên bảng.
- “Con chó - Собака” – Maruxia đọc
- Đúng lắm, còn bây giờ con hãy đọc từ này xem - cô Anna Ivanova chỉ vào dòng cuối cùng trong vở của Maruxia. Vậy con viết cái gì đây?
Maruxia liếc nhìn vở. Bé kêu ối lên. Ôm chặt lấy đầu.
- Ax, vậy mà con lại viết thành Сокаба. Con lại một lần nữa vội vàng!
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Các em học sinh lớp Một đứng túm tụm bên cửa sổ.
Sáng sớm khi các em đến trường trời lạnh cóng, nhưng dù sao thì cũng không có nghĩa là mùa đông đã thực sự đến bởi mùa thu vẫn còn.
Giờ học đầu tiên vừa bắt đầu, Maruxia đã la to lên:
- Hãy nhìn kìa các bạn ơi.
Tất cả nhìn ra cửa sổ và đã trông thấy bông tuyết đầu mùa - Những bông tuyết dầy đặc, những bông tuyết thực sự, rất lớn và nom rất mùa đông.
- Tuyết rơi, tuyết rơi rồi, mùa đông đến rồi – các cô bé kêu lên.
Lặng im, lặng im nào các em! Giờ học đã bắt đầu! Cô Anna Ivanova nghiêm nghị nói. Đến giờ ra chơi các em sẽ ngắm tuyết đầu mùa và đón chào sau.
Giờ học vừa kết thúc. Các em học sinh lớp Một vội ùa đến bên cửa sổ. Tất cả thích thú ngắm nhìn tuyết.
Những bông tuyết từ từ rơi trên trời xuống, đậu vào các cành cây. Đôi khi cảm giác nó không chỉ rơi từ trên trời xuống mà còn bay từ đất lên hoặc bay ra từ góc nào đó. Tuyết kịp phủ lên các mái nhà. Trong công viên cây cối được bao phủ một màu trắng xốp mịn.
Trước giờ học thứ ba cô Anna Invanova nói:
- Hãy mặc áo ấm vào, các cô gái! Chúng ta sẽ đi ra công viên, hôm nay có giờ học ngoại khoá về thiên nhiên.
Các cô gái hét lên sung sướng và chạy xuống dưới. Trong công viên đến lúc này tất cả bao phủ một màu trắng tuyết. Trên các ghế đá mọc lên những đụn tuyết trắng. Xung quanh trở nên vắng lặng, các cô gái cũng im bặt. Các em im lặng đi sau cô Anna Ivanova, cô kể:
- Ở tận sâu dưới đám tuyết, những rễ cỏ cây được nảy mầm từ băng giá. Đắp phủ bên trên chúng là cái chăn tuyết, vì vậy chúng không hề bị lạnh cóng. Các mầm cây vẫn khép chặt như những cánh cửa phòng. Băng giá không thể len được vào bên trong. Vì thế giờ đây chúng sẽ lặng ngủ yên cho đến tận mùa xuân.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét